[Thơ tình] Vết thương lòng.

1704

Đừng hờn trách sao em buồn mãi thế

Một tiếng yêu chẳng dễ để trao ai

Cay đắng xưa ngày tháng thật quá dài

Đã lấy hết chút niềm tin còn lại

…………

Ai đã khóc vì nỗi đau hoang hoải

Vì những gì chẳng phải của riêng em

Khiến tâm tư chuốc mãi những ưu phiền

Trong cay đắng nhận ra điều khờ dại

…………..

Kìa ánh mắt ẩn chứa bao ngần ngại

Tim ngập ngừng trong tiếng gọi tin yêu

Biết không anh em lo sợ thật nhiều

Trái tim nhỏ lại ngược chiều quên nhớ

…………..

Em đã hiểu thế nào là đổ vỡ

Là cô đơn trong lầm lỡ yêu thương

Những tin yêu lỗi nhịp chẳng chung đường

Tiếng nấc nghẹn xé màn đêm yên tĩnh

………….

Ai dò dẫm những bước chân vô định

Vết thương lòng ghi nhận một niềm đau

St.

Bình luận