Anh còn yêu em không?

675
Sau hôn nhân, dường như người đàn bà nào cũng nhận ra người đàn ông của mình ngày hôm qua đã ít nhiều thay đổi, những lời nói ngọt ngào bớt đi, sự quan tâm săn sóc bớt đi và sự si mê hẳn cũng bớt đi, không còn như thời yêu nhau nữa.Người đàn ông cũng thế, sẽ có lúc thấy vợ mình không còn dễ thương, dịu dàng như trước, sự bướng bỉnh đôi khi biến thành hung dữ. Người đàn bà trong tình yêu từng khiến người đàn ông chao đảo, đợi chờ, tìm đến chinh phục, nay trở nên một hình ảnh quá quen thuộc, khi cả hai người đã sống cùng nhau, thuộc về nhau trong cùng một mái nhà.

Tôi cũng thế, hôm qua tôi là người đàn bà của tình yêu, thì hôm nay sau khi đeo nhẫn cưới anh trao, tôi trở thành người đàn bà bình thường bề bộn. Thay vì đi dạo cùng anh mỗi tối, tôi phải nấu nướng, rửa chén, lau chùi nhà cửa, giặt giũ. Đôi bàn tay ít khi phải làm việc nhà của tôi dần trở nên đỏ ửng, lòng bàn tay bớt mềm mại đi nhiều.

Một lần chồng tôi cầm bàn tay ấy, nhăn nhó bảo: Nếu trước đây, bàn tay em như thế này, chưa chắc anh đã cưới em làm vợ.

Đàn ông thật giản đơn, anh không hiểu, hoặc cố tình không hiểu, rằng đôi bàn tay tôi đã chai sần và thô ráp đi nhiều chỉ vì lý do đơn giản, tôi đã không còn là 1 cô gái son rỗi ngày xưa. Tôi đã vì gia đình nhỏ của mình mà làm việc gấp đôi, gấp ba. Và vì anh nữa.

Nên tôi mỉm cười nhìn anh: Chứ không phải vì nụ hôn nơi quán phở hay sao?++++

Quán phở 24, trong một buổi sáng mát lành, tôi ngồi đối diện anh. Và rất bất ngờ, tôi đứng dậy tiến về phía anh, anh tưởng tôi muốn nói gì đó cùng anh nên ghé tai gần tôi. Nhưng không, tôi đã hôn lên má anh.

Một vài người khách xung quanh nhìn chúng tôi lạ lẫm. Có lẽ họ ít khi nhìn thấy một cô gái hôn má người đàn ông ở một tiệm ăn, như thế này. Tôi cắm cúi ăn ngon lành, còn anh thi thoảng lại nhìn tôi. Anh ngạc nhiên, hoặc bị xâm chiếm bởi một cảm giác tương tự như thế. Có gì đâu, sự âu yếm vừa đủ giữa hai người yêu nhau. Giữa một nơi không cần kín đáo.

Anh nói rằng anh chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc ngọt ngào đến vậy. Và sau khi đã là vợ chồng, anh vẫn hay dẫn tôi đi ăn phở, nhưng tôi đã không hôn anh nữa. Dù có thể anh đang chờ đợi. Không phải tôi không muốn.

Thỉnh thoảng tôi quên xịt nước hoa mỗi khi ra phố với chồng mình vì vội vã. Những chiếc váy ngắn gợi cảm xếp sâu trong ngăn cùng của tủ quần áo. Tôi bớt dần những cử chỉ nhõng nhẽo, giận hờn cùng anh. Và tình yêu dành cho anh ngày hôm qua dữ dội bao nhiêu thì nay lắng lại thành vẻ đằm thắm hiện rõ trên gương mặt mình.

Thời gian trôi đi, tôi cũng như bao người phụ nữ khác sau hôn nhân, có bầu, sinh con, vòng eo to ra, mắt trũng sâu vì thức khuya chờ chồng về ăn cơm, cho con bú, ru con ngủ… Những công việc không tên đã cuốn trôi tôi, hoặc tôi muốn chăm sóc cho chồng con chu đáo, đến mức tôi quên mình từng là một người biết đòi hỏi và muốn được cưng chiều.

Tối thứ bẩy, chồng tôi về muộn. Thi thoảng anh vẫn về muộn, anh kể cho tôi nghe về những cô gái anh đã gặp, những cô gái tự do, hấp dẫn xinh đẹp như những con công, anh không thể từ chối những ly rượu mời nồng nhiệt từ những ngón tay sơn móng đỏ yêu kiều trong bữa tiệc. Anh không thể từ chối những câu chuyện vui vẻ đầy thú vị với họ. Anh say sưa đến nỗi những lời anh nói có thể khiến nước mắt tôi rơi xuống.

Nhưng tôi đã không khóc, lâu rồi tôi không khóc. Tôi nói rằng anh hãy ngủ đi. Tôi ôm anh từ phía sau, áp mặt vào lưng anh, đã quá lâu trong cuộc hôn nhân của mình tôi trở thành người đàn bà nhường nhịn. Nhưng hôm nay thì tôi đã nói:

“Anh ạ, em có thể hôn anh bất kỳ lúc nào, em có thể đi khiêu vũ cùng anh, em có thể xinh đẹp tung tăng như họ, để được anh yêu, nhưng anh biết không? Em khác họ, vì em là người phụ nữ của gia đình. Em muốn anh yêu em ngay cả khi em đơn giản thế này, khi em không son phấn, khi lưng áo em đẫm mồ hôi, khi em mệt mỏi, khi em không vui, khi em không mỉm cười vì những lo toan. Em muốn anh yêu em ngay cả khi em đã già đi. Và nếu như, nếu như em không thể hôn anh nơi quán phở, thì em vẫn sẵn sàng nấu cho anh tô cháo khi anh ốm… Liệu lúc đó anh còn yêu em nhiều không?”

Chồng tôi im lặng, anh quay qua tôi. Lạ thay, tôi đã phải đưa tay chùi lên má anh: những – giọt – nước – mắt.

St.

Bình luận