NÀY CÔ GÁI, GIÀ RỒI ĐẤY, YÊU ĐI THÔI

462

Ta Còn Quá Trẻ Để Định Nghĩa Cuộc Đời,

Nhưng Với Ta, Đời Không Phải Là Đợi.

Người đời khuyên ta, đợi đi, đủ nắng hoa sẽ nở, đủ gió chóng sẽ quay, đủ nhớ yêu thương sẽ đong đầy. Nhưng bao nhiêu nắng là đủ, bao nhiêu gió là vừa và bao nhiêu thương nhớ cho trọn vẹn con tim…

Người đời cũng nói ta, nên sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều lên. Nhưng dòng đời chưa một lần dừng lại, thời gian chưa một phút ngừng trôi, người cứ đến rồi cứ đi, tình cứ hợp rồi cứ tan, đau thương cứ chực trào khi nụ cười chưa tan hết vậy cơ hội nào cho ta sống chậm, con đường nào cho ta nghĩ khác và niềm tin nào đủ mạnh để cho ta yêu thương.

Báo chí nói, đã ế đâu vội yêu làm gì? Nhưng bao giờ mới là thời điểm của hai từ “hết ế”.

Hầu hết mọi người dùng câu này để biện minh cho hoàn cảnh đơn thân, để che đậy một trái tim hừng hực lửa yêu nhưng chưa tìm được sự đồng điệu về nhịp đập đôi lứa. Họ coi việc độc thân là một trào lưu và cứ thả mình cuốn vào vòng xoáy của trào lưu đó.

Nhưng nào có ai biết rằng, tình yêu của tuổi trẻ là thứ tình chất chứa sự lãng mạn và nồng cháy, là thứ tình của tuổi trẻ, của đam mê và của khao khát. Cho đến khi qua cái tuổi cuồn cuộn lửa tình đó, con người sẽ yêu vội yêu vàng, yêu cho kịp cưới, yêu cho ổn đình và lúc đó họ bắt đầu “sợ ế” ..

Đôi khi tôi nghĩ, ranh giới giữa “đã ế đâu ” với “ế thật rồi ” sao mà mong manh quá vậy?

St.

Bình luận