CHỈ SỢ NHỮNG GÌ THUỘC VỀ NƯỚC MẮT

816

Chỉ sợ những gì thuộc về nước mắt là nhiều nhất trong cuộc đời
chỉ sợ con người sinh ra là để lẻ loi…

Có bao nhiêu vì sao là hiện thân của những nụ cười
mà con người chết đi để lại linh hồn ở nơi ấy
một hành trình của gian nan và khổ ải
yêu thương chất chồng yêu thương nhưng vẫn ngoài tầm với
của một trái tim…

Vì được sinh ra nên chúng ta đã phải cố gắng đi tìm
bằng những ước mơ về chốn nào đó bình yên khi cùng nhau nhắm mắt
là bình minh trên núi cao hay hoàng hôn bên bờ biển dài phẳng lặng
một nơi nào đó ở giữa trời và đất
rồi không cần phải đi đâu hay đi đến tận cùng…

Nhưng hành trang của mỗi ngày đã có gì ngoài những ảo tưởng mông lung
lắc đầu với một mái hiên dù cơn mưa ướt đầy vai áo
xoay người thật mau lúc một bữa cơm được dọn ra với đôi bàn tay níu kéo
cuộc đời mình là mặt trái của giông bão
lúc vừa đi qua…

Chỉ sợ nước mắt là những gì nhiều nhất dưới mái nhà
nên cứ đi cho đến khi nào nhìn quanh thấy chẳng còn ai nữa
dựng một khu vườn mà không cần những hàng rào, cửa gỗ
rồi ngồi xuống như một hạt mầm đợi tách vỏ
chờ ai đó đến cạnh bên…

Một cuộc đời mà đã cố gắng nhưng vẫn không cách nào giúp định mệnh hiểu mình
chọn lẻ loi thay vì chia sớt với một người gánh nặng
như giọt mưa rơi vào lòng giếng cạn
tất cả những gì có thể nhận về chỉ là lời trách bầu trời quá cay nghiệt
sau từng ấy tháng ngày…

Chỉ sợ những gì thuộc về nước mắt
đều biết mình sẽ trôi qua kẽ tay!

St.

Bình luận